chất dị ứng đáng yêu – chương 77 thành phố Bắc Ninh
Trò chơi máy tính: Khám phá khả năng vô tận của thế giới trò chơi!
Bạn đã bao giờ đắm mình trong thế giới trò chơi và cảm nhận được sự phấn khích ảo mà thực chưa?ấtdịứngđángyêuchươ Trong thời đại điện tử này, trò chơi máy tính đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống giải trí của con người. Computer Games, với tư cách là công ty phát triển trò chơi hàng đầu, cam kết mang đến cho người chơi những trải nghiệm chơi game ngoài sức tưởng tượng. Bài viết này sẽ giúp bạn hiểu sâu hơn về sức hấp dẫn và sự đổi mới của trò chơi máy tính , khiến bạn rất mong chờ về tương lai của trò chơi.
chất dị ứng đáng yêu – chương 77Vân Mộng Cửu Thiên

Đông thổ Đại Lục có một phương cơ hồ vô biên vô tận địa vực , gọi là nhân gian Linh Vực . Từ cổ chí kim , vô số truyền thuyết để cho người ta đang lúc Linh Vực trở thành người tu tiên thánh địa . Mỗi năm đều có vô số thế tục tu sĩ , vạn dặm xa xôi , phong trần mệt mỏi , vượt qua thật lớn nhân gian đất nước , đi tới nhân gian Linh Vực . Cũng có vô số đếm không hết thế tục tu sĩ , thông qua khoảng cách dài Truyền Tống Trận , trong nháy mắt đi tới thế gian này thiên quốc . Nhân gian Linh Vực , nơi này có vạn thế không thay đổi kỳ nhân diệu vật , nơi này có tuyệt mỹ kỳ lạ mộng ảo linh tộc , nơi này có che khuất bầu trời cự thú phi long , ngang dọc tứ hải người cá giảo nữ , thậm chí nơi này xuất hiện qua sắc đẹp che cổ kim , dung mạo xinh đẹp tuyệt thiên hạ thần nước mắt ngọc nữ . Trong truyền chất dị ứng đáng yêu – chương 77 thuyết , nhân gian Linh Vực khắp nơi đều có mỹ luân mỹ hoán trân châu , tùy ý có thể thấy được di khí di tích cổ xưa , ngẩng đầu là lơ lửng giữa không trung vân thủy sơ thảo, chui vào vân thiên thiện tâm cổ thụ . Tịnh Nguyên Cảnh tu sĩ , ở chỗ này chỉ là một viên phiêu hốt bụi nhỏ , nhỏ bé mà không đáng nhắc đến . Nhân gian Linh Vực rìa ngoài , một chỗ cổ truyền tống đài . Vây quanh lấy màu đen trân châu cổ xưa truyền tống đài , xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ , nước hồ vậy trong suốt sóng gợn chậm rãi khuếch tán ra . Ở nước xoáy trung ương , Diệp Vân , Hoàng Kỳ Nhi cùng với liệt hỏa tật phong câu thân ảnh của hiển lộ ra , hoa mỹ linh quang ánh chiếu ở Diệp Vân trong con ngươi , từ từ ảm đạm xuống . Mát mẻ gió bí mật mang theo giàu có thủy linh khí , chạm mặt thổi lất phất tới , khiến người ta cảm thấy thần thanh khí sảng . Diệp Vân thanh tú khuôn mặt không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc . Chỉ là ở nhân gian Linh Vực vòng ngoài , trong không khí linh khí đều giàu có đến loại trình độ này , lâu dài sinh trưởng ở chỗ này tu sĩ tư chất so với thế tục đất nước tu sĩ ưu việt liền chẳng có gì lạ . Diệp Vân thâm thúy con ngươi khắp nơi quét nhìn , chú ý bốn phía hết thảy . Bầu trời bay đủ lấy to lớn chim muông , hướng mặt đất phóng lấy to lớn bóng tối . Bốn phía cao vút cổ thụ mênh mông , vô cùng u ám , giống như liên miên bất tuyệt ngọn nú……
chất dị ứng đáng yêu – chương 77Chất Dị Ứng Đáng Yêu

Tag tác giả: Hiện đại, tuổi học trò, cùng nhau trưởng thành, nuôi vợ từ bé, chỉ có lẫn nhau, HE.Tag editor: Lạnh lùng, nghiện còn ngại công x Ngoan ngoãn, nghe lời, ai cũng cưng, con lai thụ.Tích phân: 5,785,788,928Tình trạng bản gốc: Hoàn.Tình trạng edit: Đang tích cực. (102c + 7pn)Edit: Tiêu Dao Thư Quán.Tóm tắt một câu: Trị liệu dị ứng, tìm hiểu một chút.Văn ánNăm ấy Tống Dục sáu tuổi, ba ba cậu đem vềchất dị ứng đáng yêu – chương 77 một bé con hỗn huyết, sau đó cuộc đời của Tống Dục hoàn toàn thay đổi.Cậu bị tiểu gia hỏa không rành tiếng Trung lại còn suốt ngày lẽo đẽo theo đuôi này làm phiền.Nhạc Nhạc: Anh tiểu Dục, bạn cùng bàn của em nói cậu ta có một chị dâu xinh đẹp lắm. Chị dâu là cái gì?Tống Dục: Là vợ của anh trai đó!Nhạc Nhạc: No! Em không muốn chị dâu! Em không thích có ch chất dị ứng đáng yêu – chương 77ị dâu!Tống chất dị ứng đáng yêu – chương 77 Dục:……Nhạc Nhạc: Em làm tẩu tử của anh nhé! (có gì sai sai ta……)Tống Dục: Cầu xin em, làm ơn học thật tốt mối quan hệ thân thích của Trung Quốc đi!Nhạc Nhạc: À, không phải! Em muốn làm chị dâu của em!Tống Dục:……– ——————–Tống Dục chất dị ứng đáng yêu – chương 77 có ba yêu cầu dành cho Nhạc Tri Thời:1, Ở ngoài không được gọi là anh.2, Không thể đi chung với nhau.3, Không được nói cho người khác biết là cậu ở nhà anh.Nhạc Tri Thời vẫn luôn ngoan ngoãn làm theo, ở trường tỏ ra mình là người xa lạ. Hôm ở lễ khai giảng, bệnh hen dị ứng của cậu đột nhiên tái phát khiến cậu ngã xuống đất làm cả trường loạn lên. Ai ngờ Tống Dục đang phát biểu trên sân khấu cũng đột nhiên dừng lại… Đêm hôm đó, cả trường Bồi Nhã rất náo nhiệt.[#Thật đáng sợ, hot boy trường cấp hai của tôi lại là “anh em” với hot boy trường cấp ba của tôi.]_____Năm sáu tuổi, ba dẫn một đứa con lai về nhà. Cuộc sống của Tống Dục từ đó cũng cuốn theo cậu nhóc con lai chẳng thể nói rành tiếng Trung này. Nhạc Nhạc đi nhà trẻ: “Anh Tiểu Dục, hôm qua bạn cùng lớp bảo bạn ấy có chị dâu rất xinh đẹp. Chị dâu là cái gì thế ạ?”Tống Dục: “Là vợ của anh trai cậu ấy.”Nhạc Nhạc: “No! Em không muốn có chị dâu đâu.”Tống Dục: “…”Nhạc Nhạc: “Em là chị dâu của anh.” ( hình như có gì đó không đ……
chất dị ứng đáng yêu – chương 77Hoàn Chất Dị Ứng Đáng Yêu – Chương 77: Mưa nặng hạt

Từ nhỏ, Tống Dục đã thích ghẹo Nhạc Tri Thời. Bởi vì cậu rất hồn nhiên ngoan ngoãn, không hề che giấu anh điều gì cả.Nhạc Tri Thời luôn vui vẻ thực hiện mọi yêu cầu của anh, thậm chí còn thấy được làm chút việc cho Tống Dục là chuyện cực kỳ hạnh phúc. Sau khi phát hiện, anh đã cố kiềm chế dục vọng của mình, dù thực sự anh rất khao khát làm thế.Anh luôn lo lắng Nhạc Tri Thời sẽ dùng sự ngây ngô của mình đối đãi với tất cả mọi người. Mỗi khi nghĩ đến việc này, Tống Dục đều rất phiền lòng, thậm chí còn đau khổ.Trời sinh Nhạc Tri Thời có khuôn mặt xinh đẹp khiến ai cũng muốn đến gần bảo vệ, kèm theo tâm tư mờ ám nhưng lại khinh thường hành động ấy. Lúc còn yêu thầm, Tống Dục thường xuất hiện những suy nghĩ đó với Nhạc Tri Thời, âu lo mỗi khi cậu bám dính anh. Nếu như không thể chiếm giữ, anh thà để Nhạc Tri Thời vĩnh viễn đừng cười với anh, đừng xuất hiện trước mắt anh, giống như hai người xa lạ chẳng hề quen biết, giữ cho anh chút thể diện cuối cùng.Thậm chí nửa đêm mất ngủ, anh còn miễn cưỡng nói với bản thân, Nhạc Tri Thời thực sự là cái bẫy được che đậy bằng vẻ ngoài ngây thơ. Sự ỷ lại, lòng tốt và ấm áp mà cậu thể hiện vốn dĩ không hề nhắm đến anh, ai gặp cậu cũng ảo tưởng mình được tôn sùng và yêu mến. Mọi người sẽ lần lượt nhảy vào, mắc kẹt trong đó giống như anh vậy.Vừa điên cuồng muốn chiếm giữ, lại vừa không ngừng thuyết phục bản thân để cho cậu tự do. Nhiều năm trôi qua, tình cảm của Tống Dục vẫn lúc gần lúc xa như thế.Mà những điều này, Nhạc Tri Thời không hề hay biết.“Em không biết…” Nhạc Tri Thời gần như dùng giọng mũi trả lời câu hỏi của Tống Dục. Cậu không rõ vì mình nói dối nên chột dạ, hay do đang căng thẳng nữa.Cậu hồn nhiên hệt như tờ giấy trắng, bất kỳ cử động nhỏ nào của Tống Dục cũng có thể châm lên ngọn lửa trong cậu.Nghe thấy câu hỏi của anh, Nhạc Tri Thời không tránh được mà nghĩ đến đôi tình nhân thân mật kia, cân nhắc đến chuyện sẽ xảy ra giữa bọn họ, nhưng Nhạc Tri Thời đã quên mất vẻ ngoài của hai người đó rồi. Cho nên khi tưởng tượng mấy cảnh nhiệt tình nóng bỏng ấy, trong não đều là hình ảnh của mình và Tống Dục.Khoảng cách bọn họ quá mức thân mật, chóp mũi cọ vào nhau, mùi thơm trên người Tống Dục sạch sẽ dễ ngửi thu hút Nhạc Tri Thời dự……